Mẹ tôi treo mình trên xà nhà.
Tiêu An vung đao chém đứt dải lụa trắng, ôm lấy bà.
Bà nhắm mắt, gương mặt tái nhợt đến cực độ, tựa như một người tuyết, chỉ cần chớp mắt thôi là sẽ tan biến.
Tôi gào khóc đến khản cả giọng:
“Hành tỷ, Hành tỷ, xin tỷ đừng chết! Muội chỉ còn mỗi tỷ thôi! Chỉ còn tỷ thôi đó!”
Đọc thêm nhiều truyện hay tại Truyện YulouzTiêu An ôm chặt lấy mẹ tôi, liên tục gọi tên bà:
“Lan Phúc, Lan Phúc, nàng tỉnh lại đi.”
Đó là tên của mẹ tôi.
Khi xưa, lúc Tiêu An thường xuyên ghé qua quán ăn, mẹ tôi từng cố ý để lại một chiếc khăn tay.
Trên đó thêu tên bà cùng một đóa lan tinh xảo sống động.
Tiêu An khi ấy không nhặt lên, cứ để mặc nó nằm mãi trên mặt đất.
Nhưng bây giờ nhìn lại, chiếc khăn đó tuy không được nhặt lên, nhưng đã khắc sâu vào lòng hắn.
Cuộc chiến chinh phục trái tim, sao mà dài đằng đẵng.
Từng bước từng bước, rốt cuộc, cũng đến thời khắc quan trọng nhất.
Mẹ tôi dưới tiếng gọi không ngừng của Tiêu An, cuối cùng cũng gắng gượng mở mắt.
Khoảnh khắc nhìn rõ người trước mặt, bà lập tức nhắm lại, một giọt nước mắt lặng lẽ lăn xuống.
“Vương gia không nên đến đây.”
Tiêu An đột nhiên nổi giận:
“Đúng là ta không nên đến, dù sao đến rồi cũng chỉ nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của nàng.”
Hắn nhắm mắt, gân xanh trên trán giật giật:
“Tại sao, Thẩm Lan Phúc? Rõ ràng nàng có vô số cơ hội cầu xin ta giúp đỡ, nhưng lại chưa từng mở miệng?
“Nàng biết rõ những kẻ gièm pha kia đều do Liễu Mục Dao sai đến, cũng biết rõ ta luôn âm thầm bảo vệ nàng, nhưng ngay cả một cái nhìn nàng cũng chẳng chịu dành cho ta.
“Có phải vì năm đó ta đã lừa dối nàng, nên dù có chết nàng cũng không chịu mở miệng cầu ta một lời?”
Dứt lời, Tiêu An thở dốc.
Tôi chưa từng thấy hắn kích động như vậy.
Mẹ tôi lặng lẽ đợi hắn phát tiết xong, cúi đầu khẽ nói:
“Vương gia nói xong chưa? Nếu nói xong rồi, xin hãy rời—”
Bà chưa kịp nói hết câu.
Bởi vì Tiêu An đã chặn môi bà lại bằng một nụ hôn.
Trong hơi thở quấn quýt, hắn nghiến răng nghiến lợi:
“Thẩm Lan Phúc, nàng thử đuổi ta đi lần nữa xem?”
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.