Skip to main content

Chương 1.

08:36 – 14/04/2025 – 25 views
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

Hôm đó, tôi đưa vợ đi thử váy cưới. Thực ra, chiếc váy đầu tiên cô ấy thử đã rất đẹp.

Khi cô ấy bước ra, trái tim lần nữa rung động. Nếu không phải trong cửa hàng có nhiều người, chắc chắn tôi đã ôm cô ấy mà hôn rồi.

Cô ấy ngượng ngùng hỏi: “Em mặc có đẹp không?”

Một cậu bé được người lớn đưa đến cửa hàng nghe thấy và ngay lập tức tinh nghịch hét lên: “Oa, xấu quá đi!”

Vợ tôi buồn bã, tôi vội vàng khen cô ấy đẹp như công chúa, bảo đừng để ý đến lời trẻ con.

Nghe vậy, cô ấy vui vẻ cười nói: “Thế thì anh mau đi mua trà sữa cho công chúa đi. Mặc váy cưới nóng lắm đấy.”

Tôi ngốc nghếch đồng ý, vui vẻ chạy đi mua trà sữa cho cô ấy. Nhưng chính lúc tôi rời đi, bi kịch đã xảy ra, hủy hoại cả cuộc đời cô ấy.

Khi tôi cầm trà sữa quay lại, từ xa đã thấy trước cửa hàng váy cưới đông nghịt người, ai cũng lấy điện thoại ra quay phim.

Tôi đang thắc mắc chuyện gì xảy ra thì chen vào đám đông, và nhìn thấy vợ mình trong tình trạng quần áo xộc xệch, ngã trên sàn. Cô gái mà tôi luôn coi như công chúa, đang bị một người phụ nữ đè xuống.

Cậu bé kia đứng bên cạnh, giơ tay tát vào mặt cô ấy. Mỗi lần tát, người phụ nữ kia còn khen ngợi: “Giỏi lắm, con yêu! Đánh lại đi!”

Vợ tôi không thể chống trả, chỉ biết dùng hai tay che ngực, khóc lóc cầu xin: “Xin đừng quay nữa… Làm ơn đừng quay…”

Nhưng đám đông vẫn vô tư giơ điện thoại lên, thích thú ghi hình.

Tôi như phát điên, giật lấy một chiếc điện thoại đang quay, đập vỡ tan tành rồi lao vào đẩy người phụ nữ kia ra, ôm chặt lấy vợ mình.

Cô ấy run rẩy trong vòng tay tôi, nắm chặt áo tôi, bật khóc nức nở. Nhìn cảnh tượng ấy, tim tôi như vỡ vụn.

Tôi vội cởi áo khoác của mình che chở cô ấy, hỏi chuyện gì xảy ra. Nhưng cô ấy chỉ khóc, toàn thân run bần bật, không nói nổi một lời nào, chỉ bám chặt lấy tôi.

Cuối cùng, nhân viên cửa hàng váy cưới kể lại mọi chuyện. Sau khi tôi đi mua trà sữa, vợ tôi cởi chiếc váy đầu tiên để thử chiếc khác. Lúc đó, dì của cậu bé cũng đang thử váy và đang trang điểm, mẹ cậu thì bận trò chuyện, chẳng ai trông chừng đứa trẻ. Cậu bé nghịch ngợm, bất ngờ kéo rèm phòng thay đồ của vợ tôi.

Ở nhiều cửa hàng váy cưới, để có ánh sáng tốt, phòng thay đồ thường được đặt ngay trong sảnh. Khi rèm bị kéo ra, cả cửa hàng đều nhìn thấy vợ tôi trong tình trạng không mảnh vải che thân.

Vừa xấu hổ vừa tức giận, cô ấy theo phản xạ tát cậu bé một cái.

Ngay lập tức, mẹ của cậu bé lao đến, chửi rủa cô ấy là đồ không biết xấu hổ, rồi xô ngã cô ấy xuống đất, kêu cậu bé đánh trả.

Người phụ nữ kia còn dùng những chiêu trò bẩn thỉu nhất, cố tình kéo áo vợ tôi, lợi dụng sự e ngại của cô ấy, để làm điều tàn nhẫn nhất!

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Truyện Yulouz

Bình luận

Để lại một bình luận

Về chúng tôi

Yulouz - Cánh cổng mở ra thế giới truyện!