Skip to main content

Chương 6

17:50 – 26/02/2025 – 12 views
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

6.

Xung quanh còn có rất nhiều những đốm xanh phát sáng, những con đom đóm như không sợ người, thấy chiếc xe xuất hiện liền bay lại gần,  tập trung bay vòng quanh xe của bọn họ, từ phía trong xe nhìn ra ngoài, khung cảnh ở đây như một chốn thần tiên, khiến nhất thời người ta không muốn thoát ra, muốn ở đây mãi mãi, hoà cùng vào đây thành một thể thống nhất.

Bỗng trong túi của Tuệ Anh rung lên từng tiếng chuông lảnh lót, kéo tất cả mọi người về thực tại, ánh mắt ngây dại sắp mất đi thần thức của bọn họ bỗng có sức sống trở lại, khung cảnh lúc này bỗng thay đổi.

Bên ngoài vẫn là khung cảnh cánh đồng cỏ lau, nhưng ánh trăng trên bầu trời lại vô cùng u ám, hiện lên màu ánh sáng đỏ nhè nhẹ.

Ẩn dưới những bụi cỏ lau là những tấm bia mộ với đủ mọi hình dạng, có tấm còn lành lặn, lại có tấm đã nứt ra làm đôi, làm ba, tất cả đều hiện lên một lớp bụi thời gian… đây là một bãi tha ma đã bị bỏ hoang, không có người chăm sóc.

Những ánh đom đóm lúc này đã trở thành những ánh lửa ma trơi… vờn quanh xe của bọn họ muốn tiến vào… có lẽ chúng bị hấp dẫn bởi những người ở trong xe.

“ Thế…thế này là sao?” Cường run rẩy hỏi lại, lúc này hắn không còn vẻ ăn chơi bất cần như lúc trước, không chỉ hắn mà cả Bảo Trâm và Hoàng Tuấn cũng run sợ trước cảnh tượng trước mặt.

“Đây.. đây là chỗ nào vậy.” Bảo Trâm lập tức kêu Hoàng Tuấn tìm kiếm ở google map, lập tức Hoàng Tuấn lôi điện thoại ra.

“ Không… không có tín hiệu.” Câu nói như giáng thẳng vào tâm thần của những người trong xe, cảm giác sợ hãi, bất lực lần đầu tiên hiện lên trong tâm trí bọn họ, trước giờ bọn họ đều làm chủ cuộc chơi trong mọi hoàn cảnh, ngay bây giờ trong hoàn cảnh như vậy, bọn họ lại chẳng biết làm sao.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Truyện Yulouz

Nhìn khung cảnh ngoài xe, bốn bề đều là cánh đồng với những tấm bia mộ không có điểm cuối:

“ Phải làm sao bây giờ… tất cả là tại cô.. con đ* xui xẻo, cô cố tình dụ chúng tôi.”

Bảo Trâm lúc này đã mất bình tĩnh, sự căm ghét đối với Tuệ Anh lại dâng lên, không kiềm chế được quay người xuống muốn túm tóc cào cấu Tuệ Anh.

Cường và Hoàng Tuấn thấy vậy cũng không có phản ứng, trong lòng của bọn họ cũng có cùng suy nghĩ, chuyện xảy ra như vậy chắc chắn phải có người chịu trách nhiệm, và trách nhiệm đều bị bọn họ đồng tình đẩy lên người Tuệ Anh, vì cô ta là người kêu bọn họ vượt vào đây.

Thấy Bảo Trâm điên cuồng lao đến, Tuệ Anh bình tĩnh gạt tay Bảo Trâm ra, một cái tát trời giáng hạ xuống trên má Bảo Trâm.

“ Mày… mày dám đánh tao…” Bảo Trâm bị lãnh một cái tát thì gào lên, 2 tên đàn ông còn lại cũng sửng sốt.

“ Tỉnh chưa.. bị đưa đến đây là do các người…” Bảo Trâm cũng tức giận chỉ vào mặt bọn họ, gằm lên từng chữ.

“ Lúc tôi bước qua… rõ ràng là lối ra, nhưng đi cùng các người lại bị lạc vào đây… các người đã gây ra tội gì… hay đắc tội với ai vậy?” Tuệ Anh thiếu kiên nhẫn nói mà như gắt lên.

Bình luận

Để lại một bình luận

Về chúng tôi

Yulouz - Cánh cổng mở ra thế giới truyện!