Đậu Khấu ngồi bên cạnh tôi một lúc rồi đứng dậy, thu dọn bát đĩa trên bàn…
Cơm canh đã bị thu hết sạch.
Sau đó, Đậu Khấu ra ngoài gọi lớn một tiếng, lập tức có hai mụ béo khác to lớn, vạm vỡ bước vào.
Một người cầm trên tay một cái roi, người kia ôm một cái hộp gỗ.
Trong hộp là một hàng kim bạc lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo.
“Dì nương, bắt đầu thôi.”
Đậu Khấu có vẻ háo hức, hai mụ béo cũng không giấu được sự phấn khích.
Tôi sờ vào người, chỉ còn hai con sâu trùng, khẽ thở dài một tiếng.
Thôi vậy, người khôn ngoan không chịu thiệt trước mắt.
Cả đêm đó, tôi bị mấy người họ hành hạ không ngừng.
Họ bắt tôi đội một bát nước lên đầu để luyện đi đứng, quỳ lạy.
Hễ tôi không chịu phối hợp, bà già kia liền dùng kim đâm vào ngón tay tôi.
Tôi nghiến răng chịu đựng, cứng rắn cùng bọn họ cầm cự suốt cả đêm.
Cho đến khi hai mụ béo không chịu nổi nữa, đứng cũng không vững, cứ gật gù muốn ngủ gật.
Đậu Khấu thì chống cằm ngồi trên ghế, liên tục gật đầu, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất vì buồn ngủ.
Thấy sắc mặt tôi không tốt, Đậu Khấu mới khoát tay ra hiệu:
“Được rồi, học tạm như thế là được, dì nương mau đi ngủ đi. Nhưng nhớ sáng mai đúng giờ dậy đến thỉnh an tam phu nhân.”
Tôi nằm vật trên giường, vừa mệt vừa đói, cả người ê ẩm, hai chân gần như không còn cảm giác.
Chỉ vừa nhắm mắt một lát, trời đã sáng.
Đậu Khấu cầm một bộ váy màu hồng nhạt đứng bên cạnh.
Cô ta nhìn theo ánh mắt tôi, rồi mỉm cười khiêm nhường:
“Theo quy củ, hôm nay là ngày đầu tiên dì vào phủ, phải đến ra mắt phu nhân.”
“Dì nương chắc không biết, tiểu thiếp không được mặc màu đỏ chính thống đâu.”
“Dì là thông phòng, địa vị còn thấp hơn cả thiếp.”
“Thế nên váy của dì, chỉ được phép có chút sắc đỏ nhàn nhạt mà thôi.”
7.
Phủ đệ lớn thế này, thật chẳng có gì thú vị.
Ai ai nói chuyện cũng mỉa mai, gương mặt thì cười nhưng trong lòng lại hận không thể lao đến c/ắn x/é nhau.
Không trách được vì sao Tạ Thì An không thích ở lại trong phủ.
Ai lại muốn mỗi ngày mở mắt ra phải đối diện với hàng loạt chiếc mặt nạ cơ chứ?
Nhưng nếu chàng không thích, tại sao lại kéo tôi vào nơi này làm gì?
Đậu Khấu giúp tôi chải đầu, động tác thật sự chẳng thể gọi là dịu dàng.
Sau khi chải đầu, cô ta lại tùy tiện bôi vài lớp phấn hồng lên mặt tôi.
Làn da vốn trắng nõn giờ bị phủ một lớp phấn dày cộp, đến mức cảm giác chỉ cần nói một câu cũng sẽ làm phấn rơi xuống.
Môi thì bị tô đỏ như máu, trông chẳng khác gì một con y/êu q/uái ăn t/hịt n/gười.
Để lại một bình luận
Bạn cần Đăng nhập để gửi bình luận.