Skip to main content

Chương 3

17:45 – 26/02/2025 – 12 views
Mã QR
Quét mã để đọc trên điện thoại

3.

Bảo Trâm im lặng nãy giờ, lúc này mới khó chịu lên tiếng, vừa nói vừa đưa ánh mắt dò xét nhìn về phía cô gái.

“ Một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn như thế này sao lại là cướp được chứ?” Thằng cường mắt vẫn dán chặt vào thân hình cô gái, vội vàng ngắt lời.

“ Cô yên tâm, tôi chỉ cần đi nhờ một đoạn, nếu không tiện tôi có thể trả phí.” Cô gái nhìn về phía Bảo Trâm, mặt hơi nhăn lại, trả lời.

“ Phí gì chứ tiện đường mà, lên xe đi” Hoàng Tuấn cất tiếng.

Sau đó mấy người bọn họ cùng xuống xe hò nhau đẩy xe của cô gái lên thùng xe phía sau.

Cũng may họ quyết định chọn chiếc xe bán tải cho chuyến đi này vì cần chuẩn bị rất nhiều đồ,  chỉ có Bảo Trâm vẫn khó chịu ngồi yên trên xe.

Sau khi ổn định chỗ ngồi, bọn họ lại tiếp tục lên đường, hướng thẳng đến đích là  huyện Mường La.

Lúc này cô gái bắt đầu tự giới thiệu tên là Tuệ Anh,  cũng đến từ Hà Nội.

“ Ồ, bọn anh ở Hà Nội cũng được coi là quen biết rộng, sao chưa bao giờ gặp em nhỉ?”

Hoàng Tuấn có chút thắc mắc, dù không tự tin biết được tất cả, nhưng Hoàng Tuấn tự tin có thể nhận biết được hết tất cả những công tử, tiểu thư trong giới nhà giàu ở Hà Nội, mà một cô gái xinh đẹo nổi bật như thế làm sao anh có thể không biết được.

Đọc thêm nhiều truyện hay tại Truyện Yulouz

Nhìn con mô tô hiệu Ducati phía sau cũng phải có giá vài tỉ đồng, một  người có gia cảnh bình thường không thể sở hữu con xe đó được.

“ Tôi sống ở hongkong từ bé, mới trở về  Việt Nam được nửa tháng nay.”

“ Ồ ra là vậy, vậy sau chuyến đi này nhất định phải giữ liên lạc nhé, bọn anh sẽ đưa em đi  khám phá Hà Nội.”

“ Chắc chắn rồi.” Cô gái mỉm cười tiếp lời.

Bảo Trâm ngồi phía trước liếc nhìn Tuệ Anh qua gương chiếu hậu, vẻ mặt phức tạp, cô nhìn ra không chỉ có Cường mà ngay cả Hoàng Tuấn cũng nhìn Tuệ Anh với ánh mắt hứng thủ.

Nhìn Tuệ Anh, trong đầu Bảo Trâm vang lên một hồi chuông nguy hiểm, nhìn Hoàng Tuấn nhiệt tình khách sáo với cô ta như vậy khiến Bảo Trâm cảm thấy ghen ghét vô cùng.

Hừ, xinh đẹp giàu có thì sao chứ, cùng lắm là lại lặp lại thêm một lần nữa, khiến cô ta phải nếm mùi đau khổ như con nhỏ Hà Anh năm đó.

“ Dám động vào người của tao, mày không có cửa đâu.” Bảo Trâm thầm nghĩ.

Nghĩ đến Hà Anh, Bảo Trâm không khỏi có chút chột dạ, bí mật năm đó đã khiến cô một bước lên mây, là cô đã lợi dụng cái chết của  Hà Anh để có được cuộc sống như ngày hôm nay.

Đang ngổn ngang suy nghĩ, bất chợt cô bắt gặp ánh mắt của Tuệ Anh qua gương chiếu hậu, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng của Bảo Trâm, hình như cô vừa thấy cô ta mỉm cười với mình, nụ cười đó giống hệt với nụ cười của Hà Anh năm đó.

Chớp mắt khi nhìn lại, Bảo Trâm lại thấy Tuệ Anh vẫn đang nói chuyện vui vẻ với 2 người kia: “ Chẳng lẽ mình nhìn nhầm.” Cô thầm nghĩ.

Bình luận

Để lại một bình luận

Về chúng tôi

Yulouz - Cánh cổng mở ra thế giới truyện!